Sever 1 Sever 2
206

Tên sếp dê già đi công tác cùng cô em thư kí nóng bỏng và cái kết

Ý là như vậy sao,Thịnh Hạ không biết làm thế nào, chuyến công tác chỉ biết ôm di động ngồi khóc, khóc xong rồi thì ném chiếc di động vào thùng rác. Đôi khi cũng sẽ nán lại một chút ngồi trên sân vận động cùng cô, xem các nam sinh đẹp trai chơi bóng rổ.Anh không còn phát tiết ép cô làm chuyện đó mọi lúc mọi nơi nữa.Mặc dù từ ngữ thô tục đó không hợp để gắn trên người anh, nhưng giờ đây khi Thịnh Hạ ngồi bên cạnh anh, nhìn những nam sinh sôi nổi đánh bóng trên sân thì vẫn cảm nhận được một tia bình yên đã vắng bóng từ lâu.Em học chuyên ngành gì vậy, Người đàn ông hỏi.Thịnh Hạ do dự vài giây rồi trả lời: Kỹ thuật phần mềm.Hình như người đó khẽ cười, một lúc sau nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt ẩn chứa nét dịu dàng hiếm thấy.Sẽ rụng tóc nhiều đấy.Thịnh Hạ ngây người trong giây lát, sau đó mới phát hiện anh đang trêu mình, cô cắn cắn môi, nhẹ giọng nói: Tóc của anh vẫn ổn mà, không thấy rụng nhiều.Thế nên em học ngành này, là vì tôi sao, Người đàn ông đứng lên, những tia nắng chiều hắt trên người anh, nửa khuôn mặt anh được che phủ bởi thứ ánh sáng dịu nhẹ ấm áp.Thịnh Hạ không muốn nói ra lý do thực sự, nhưng cũng không thể im lặng, chỉ cúi đầu nói: Không phải.Có chút dối lòng.Nhưng may thay người đàn ông cũng không hỏi thêm nữa, cô thở phào nhẹ nhõm.Trước khi đi, anh tiễn cô đến dưới lầu của ký túc xá như thường lệ.Từ tầng ba, đám người Tiết Phương Phương vẫy tay chào Thịnh Hạ, đang định quay qua chào Lạc Hàn Đông thì đã thấy người đàn ông nâng cằm Thịnh Hạ, cúi đầu đặt một nụ hôn nóng bỏng lên môi cô.Anh ngậm lấy môi cô cắn mút một cách say đắm, ngay khoảnh khắc đó cả hai cơ thể cũng đồng thời nổi lên phản ứng.Thịnh Hạ lập tức đẩy anh ra, lau miệng rồi hốt hoảng nhìn lên trên tầng.Ba cô bạn cùng phòng đã xem đến choáng váng luôn rồi.Thịnh Hạ mặt đỏ tai hồng nhìn Lạc Hàn Đông, không dám tức giận với anh. Mọi ngóc ngách trên người cô đều bị anh liếm láp triền miên, nhũ hoa bị anh cắn đến nỗi hễ cứ chạm nước là lại có chút đau và nóng rát.Cô hít một hơi cố nén khó chịu để tắm rửa cho xong, sau đó dùng khăn lông quấn người rồi mới nhẹ nhàng bước ra ngoài.Người đàn ông đang tựa lưng vào thành giường đọc sách, dường như mỗi tối anh đều có thói quen đọc sách trước khi ngủ dù cho ở bất cứ đâu.Thịnh Hạ không dám quấy rầy anh, cô nhặt quần áo dưới đất lên muốn mặc vào.Người đàn ông bỗng nhiên vỗ vỗ xuống giường: Lại đây.Thịnh Hạ hoảng sợ: Anh Đông, tối nay tôi phải về, sáng mai ba mẹ sẽ tìm tôi.Bảy giờ sáng mai rồi về. Giọng anh ấy rất thản nhiên: Được rồi, đợi đến lúc anh ta bị kết án, tôi sẽ mời mọi người ăn tối.Cúp điện thoại, anh quay sang nói với Thịnh Hạ: Tôi đã giúp cô xử lý những việc khác.

View more
Đóng QC